TRƯỜNG XƯA BẾN CŨ
Tan trường áo trắng ngược xuôi
Đổ ra bến hẹn cái nôi học trò
Hoa ngồi cạnh bướm làm thơ
Thư sinh tuổi mộng ước mơ một thời
Lãng du vui bước rong chơi
Qua cầu Lang Vó bờ doi một mình
Kiên Giang bến nước thình lình
Thấy anh ngồi viết thơ tình cho em
Em đòi anh phải cho xem
Nhưng chàng gấp vở hẹn em đôi ngày
Sau này sẽ hiểu rằng ai
Bài thơ hôm ấy vẫn hoài nhớ thương
Bến đò một thuở yêu đương
Ngàn thương trăm nhớ vấn vương mỗi chiều
Kiên Giang bến hẹn mỹ miều
Thanh tao mặc khách diễm kiều giai nhân
Em ngồi tĩnh lặng bâng khuâng
Suy tư ước vọng tấm thân học trò
Trong đầu còn nghĩ vu vơ
Bỗng nghe ai đọc bài thơ hôm rồi
Em cười khẽ nói chao ôi
Sao mà hay quá làm tôi nghẹn ngào
Hoàng hôn chìm cuối hàng lau
Đò xưa ôm bóng chiều nao riêng mình.
1968