GIỌT BUỒN ĐÊM TRĂNG
Nguyệt cuối thu Nha Trang nơi hò hẹn
Gợi dài về một dĩ vãng xa xôi
Người thương mến như mây ngàn bay mỏi
Nụ hôn tình vẫn nồng gợn trên môi
Trong trăng lộng những ân ái thơ mộng
Đôi tâm hồn hai thân nhiệt trao nhau
Đắm đuối say hương yêu thuở ban đầu
Vàng xưa thuở hồng hoang người nguyên thủy
Công viên ghế đá sương khuya giăng lạnh
Tâm tư buồn thêm buốt lạnh sầu riêng
Xuyên khe lá trăng soi suối tóc huyền
Chiếu lóng lánh lệ nàng lăn trên má
Tiếng vạc trách thân, xa đưa buồn quá
Như khóc tình phù du một kiếp hoa
Cuối chân trời loáng sáng cánh sao sa
Hôm qua hạnh phúc, sao sa vụt tắt
Mình ôm ấp mà lòng nghe quặn thắt
Môi vẫn nồng sao thoáng đắng dư hương
Đêm nay bên nhau mai sẽ đôi đường
Tim đau nhói ngày nao ngày tao ngộ
Đêm sắp tàn đưa nàng về viễn phố
Đường nhá nhem mảng tối mắt lệ nhòa
Về đơn vị mà lòng như cỏ uá
Chất ngất thương người tình nhỏ ngây thơ.
1972