NGẬM NGÙI
Người thương người nhớ ta chăng
Riêng ta vẫn nhớ đêm trăng bên người
Người thương hỡi em tháng ngày vắng lạnh
Từng đêm dài lòng trống vắng bơ vơ
Bởi vì đâu duyên số phải hững hờ
Ôm gối chiếc năm canh trường cô quạnh
Xin người hiểu nỗi lòng này canh cánh
Tình ướp sầu ngấn lệ mãi vấn vương
Người quảng đại tâm bao dung thứ lượng
Để đôi tim hòa lại nhịp yêu đương.
Hay người dõi, tìm xuân trên xóm vắng
Trời mưa ngâu hòa mắt lệ mờ giăng
Tâm hồn người phải chăng còn rướm máu
Ai tìm về xoa dịu vết thương đau
Thầm mong ước thắm lại đôi giai ngẫu
Con đường tình chung bước dưới nắng mai
Mắt môi ấm, nàng ướp hương tình ái
Xóa tuyết sương giá buốt phủ vai gầy
Mang tâm sự ưu hoài xa xưa ấy
Kỷ niệm buồn se mộng dệt nên thơ
Còn nữa đâu, ai đợi với ai chờ
Tình này mãi ngậm ngùi trong nỗi nhớ!
2017